Cố Thịnh hăng hái làm việc, động tác cuốc đất của anh rất nhanh, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy anh đang vượt qua Chung Lĩnh ở bên kia.
Khánh Hoa nhìn dáng vẻ của người thiếu niên, chị ấy không nhịn được cười mà đi tới bên cạnh Thẩm Đường.
“Đường Đường à, mắt nhìn của em tốt thật đó, thằng nhóc Cố Thịnh này rất biết cách yêu thương người khác, lại còn rất đẹp trai nữa. Chậc chậc, nhìn kìa, làm việc rất giỏi, sau này hai đứa kết hôn có lẽ sẽ không cần em làm bất cứ việc gì đâu.” Khánh Hoa nhỏ giọng trêu chọc.
“Vâng ạ, em cũng cảm thấy mắt nhìn của em rất tốt.” Thẩm Đường lại không có chút xấu hổ nào, cô vẫn nhìn chằm chằm Cố Thịnh, đồng thời còn gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“Ha ha, được rồi được rồi, em mà nhìn nữa thì có lẽ Cố Thịnh sẽ cuốc luôn đất nhà người khác đó.”
“Ha ha ha, không đâu ạ.” Thẩm Đường bị chọc cười.
“Sao không chứ, em xem sức khoẻ của Cố Thịnh nhà em đi, cùng làm chung một việc mà đã vượt xa lão Chung nhà chị nhiều lắm rồi kìa.” Khánh Hoa đáp lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play