Đám người vừa nói chuyện vừa đi ra khỏi nhà ga, sau khi ngồi lên chiếc xe chở hàng nho nhỏ của anh trai Thẩm Quang Minh, Thẩm Đường tò mò đánh giá một hồi lâu.
Nhận ra được ánh mắt của Thẩm Đường, Lưu Mỹ Lan lập tức cười giải thích: ”Đường Đường xe này không tệ phải không, xe này là để mấy người bên đội vận chuyển của anh trai em có chuyện gì thì dùng, hôm nay em về, anh trai em cố ý lái xe tới đón em đấy.”
“Rất tốt, chị dâu à, da của chị càng ngày càng tốt lên đó.” Thẩm Đường tiếp tục khen: “Chị dâu, nhìn bộ quần áo này của chị không giống như người đã kết hôn sinh con đâu, người không biết còn tưởng chị là cô gái còn đôi mươi đó. Ha ha, chị và anh trai em đứng với nhau, có phải sẽ có người nói anh trai em là trâu già gặm cỏ non không?”
“Ha ha ha, Đường Đường vẫn biết dỗ dành người khác như vậy, đúng rồi, lần trước em gửi về cái khăn lau mặt kia, chị thấy dùng rất tốt đó.”
“Đúng không ạ, dùng tốt thì lần sau em sẽ gửi về tiếp. Mẹ, con gửi về cho mẹ nhé, mẹ đừng tiết kiệm làm gì.” Thẩm Đường dỗ dành chị dâu xong thì lại quay sang dỗ mẹ mình, lời nịnh nọt gì đó không là áp lực gì với cô cả, mở miệng là sẽ tuôn ra, đây là kỹ năng trời sinh đó.
“Không dùng đến đâu, không dùng đến đâu, Đường Đường à, sao không gặp con một thời gian mà con lại gầy đi vậy?” Ngô Thúy Bình đau lòng nhìn Thẩm Đường nói.
“Đúng đúng đúng, có phải Đường Đường không quen ăn đồ ăn ở bên ngoài không, chị thấy trông em rất gầy đó.” Lưu Mỹ Lan tiếp lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT