Cô vốn rất sợ đau, lần này được xem như là lật thuyền trong mương, ai có thể ngờ được rằng một nhân vật nhỏ bé như cô lại có thể khiến người ta trăm phương ngàn kế gây ra náo loạn lớn như vậy chứ, quả thực là muốn cái mạng nhỏ của cô mà.
Có bao nhiêu hận thù oán hận vậy chứ, thế giới này tốt đẹp như vậy, có chuyện gì thì có thể ngồi xuống nói chuyện với nhau mà, làm ầm ĩ như vậy thật sự không tốt mà!
Càng quan trọng hơn đó là, lần này Thẩm Đường cảm thấy rất tức giận.
Với bộ dạng nằm sấp trên giường bệnh này, Thẩm Đường không cần soi gương vẫn có thể biết bây giờ mình chẳng khác gì một con rùa đen cả, chính là kiểu không thể nhúc nhích được.
“Đường Đường, uống nước đi, để dì cho cháu uống.” Khương Linh Chi cẩn thận từ li từ tí đưa cốc đến bên miệng Thẩm Đường, sau đó bà ấy lại lúng túng phát hiện hình như Thẩm Đường đang nằm sấp sẽ không thể dễ dàng uống nước được.
Thẩm Đường nhận ra bầu không khí có vẻ hơi xấu hổ, cô lập tức mở miệng giải vây: “Dì à, lát nữa cháu uống nước cũng được, à thì, chuyện cháu bị thương đừng nói cho Cố Thịnh biết, tránh cho anh ấy lo lắng, vết thương của cháu cũng không nặng lắm, có lẽ mấy ngày nữa khỏe lên là sẽ được xuất viện thôi.”
“Vậy thì sao được, việc này không giấu Cố Thịnh được.” Khương Linh Chi lập tức phản đối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT