Nhưng khi nghe thấy cháu trai dỗ mình như vậy, bà cụ lập tức cười: “Bà cũng muốn chứ, nhưng lại không có ai đi cùng, người khác bằng tuổi bà đều đang bận rộn với cháu nội cháu ngoại gì đó, chỉ có mỗi bà là nhàn rỗi, cả ngày chỉ biết trồng hoa trồng cỏ thôi.”
“Ơ, bà ngoại có ý gì vậy? Sao cháu cảm thấy lời nói của bà rát có ý gì đó thế?” Cố Thịnh nói.
“Trong lời đúng là có ý, bà không thúc dục cháu, nhưng mà tuổi này của cháu thật ra cũng có thể thử tiếp xúc với một vài cô gái, đợi vài năm nữa kết hôn là vừa.’
“Bà ngoại, bà nói thì dễ, cả ngày cháu ở trong trường quân đội, một khoảng thời gian nữa, cháu sẽ xuống đại đội, cháu lấy đâu ra thời gian để tìm người yêu chứ? Hơn nữa, cũng không có cô gái này để ý cháu cả.” Cố Thịnh cười đùa nhìn Thư Nhiên cười rạng rỡ, anh nói tiếp: “Hơn nữa con gái đều yếu đuối, chúng cháu hai ngày, ba ngày bận không tìm thấy người, con gái nhà người ta tức giận, cháu cũng không rảnh để dỗ dành, bà ngoại, bà thấy có đúng không?”
“Chỉ là cháu không muốn tìm mà thôi, được rồi được rồi, không nói chuyện này nữa, bà gọi cháu tới đây chủ yếu là có chuyện tìm cháu.”
“Có chuyện gì, bà cứ nói đi ạ.” Cố Thịnh khôi phục vẻ chững chạc đàng hoàng, anh đáp lại một câu.
Thư Nhiên thấy dáng vẻ này của anh thì bị chọc cười, bà cụ giơ tay giả vờ đánh Cố Thịnh một cái, sau đó nói: “Đừng đùa nghịch nữa! Bà muốn hỏi cháu xem cháu có biết địa chỉ nhà Đường Đường không? Mấy ngày học sinh của ông ngoại cháu có tặng vài hộp hoa quả khô, trong nhà lại chỉ có bà và ông ngoại cháu, không ăn được nhiều như vậy, bà định tặng cho Đường Đường một ít, những hoa quả này nhìn trông rất ngon, chắc chắn Đường Đường sẽ thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play