Ninh Xương Lâm lau khóe miệng bị đánh rách, nếm được vị máu tươi, ông ta nhìn La Quân rồi cười lạnh nói: “Đánh đủ chưa?”
“Mày tìm tao không phải là muốn bị ăn đòn à?” La Quân cười nhạo một tiếng, ông ấy phủ chỗ bẩn trên áo khóc rồi nói.
“Tôi tìm anh là chỉ muốn biết chuyện của La Tĩnh.”
“Im mồm, mày không có tư cách nhắc đến cái tên này, mày nghĩ lại đi, những chuyện lúc trước mày làm, giờ mày còn xứng đáng với con bé hả?” Ánh mắt hung dữ của La Quân rơi lên người Ninh Xương Lâm, đôi mắt xung huyết đỏ bừng.
“Tôi thế nào chứ, lúc trước anh bảo tôi rời khỏi La Tĩnh, tôi đã làm theo lời anh nói rồi, tôi cho là sau khi tôi rời đi, cuộc sống của La Tĩnh sẽ rất tốt, nhưng bây giờ gì sao? Vì sao La Tĩnh lại không có ở đây?”
Ninh Xương Lâm nhìn La Quân không nói gì, ông ta tiếp tục nói: “Các có tiền như các anh vốn là như vậy, lúc trước không phải anh xem thường tôi, thấy nhà tôi nghèo, cảm thấy La Tĩnh mà ở bên tôi thì chính là hoa nhài cắm bãi phân trâu à? La Quân, anh luôn tự cho mình là đúng, cao cao tại thượng, La Tĩnh có một người anh trai như anh quả thực là số khổ mà.”
“Ha!” La Quân cười lạnh một tiếng và hoàn toàn bình tĩnh lại, ông ấy dùng một ánh mắt vô cùng khinh thường nhìn Ninh Xương Lâm rồi chế giễu nói: “Ninh Xương Lâm, anh cứ luôn cho rằng tôi chướng mắt anh, nhưng anh lại không thử nhìn lại xem mình đã làm cái gì, anh vừa luôn miệng nói thích em gái tôi, lại vừa thông đồng ở bên Cao Tương, đây chính là cái thích của anh đấy hả? Anh cho rằng tất cả những chuyện dơ bẩn mà anh làm đều được che giấu vô cùng hoàn hảo sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play