Nói đến đây, Lục Yến Từ đột nhiên nhìn về phía bụng cô, một lúc lâu sau mới hỏi: "Kiều Kiều, vết rạn da khi mang thai là gì? Em có không? Để anh xem." Nói xong, tay đã sờ vào bụng Tống Duệ Nguyệt. Làm Tống Duệ Nguyệt chỉ cảm thấy da đầu tê dại: "Bốp" một cái tiền đập tay anh ra.
"Không có, em vẫn luôn chú ý."
"Không đúng, Dịch Lan mang thai, còn là song thai, tại sao không có ai nhìn ra?"
Tống Duệ Nguyệt lại kinh ngạc.
"Cô ta dùng vải quấn bụng, mặc quần áo rộng thùng thình, bác sĩ nói cô ta bị suy dinh dưỡng, thai nhi vốn đã nhỏ, cũng không lộ bụng." Nói xong, Lục Yến Từ lại nhìn về phía vợ mình, người ta song thai năm tháng rồi mà bụng vẫn không lộ mấy nhưng bụng của vợ mình, bốn tháng đã to như vậy, không lẽ thật sự như mẹ anh nói là ba đứa sao? Thời gian trôi qua trong nháy mắt.
Nhìn ngày dự sinh ngày càng gần, Lục Yến Từ và Ôn Hội Ninh cũng ngày càng căng thẳng.
Ngay cả Lục Kim An cũng ngoan ngoãn hơn nhiều, không còn suốt ngày chạy ngoài chơi nữa.Tất nhiên, quan trọng nhất là sau khi vào thu, bé Điềm Điềm cũng đi học lớp một rồi, không còn ai chơi với nó nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play