Mới chia tay mấy tiếng đồng hồ, đã nhớ cô gái nhỏ của anh rồi. Trong nhà không có giường, càng không có chăn gối nhưng anh cũng không định ngủ, vì căn bản không ngủ được, trong đầu cứ lặp đi lặp lại hình ảnh cô gái nhỏ nằm trong lòng, mắt như tơ, dáng vẻ không tự chủ. Nhắm mắt lại cũng toàn là những giấc mơ không thể diễn tả thành lời, khiến anh nửa đêm thức dậy mấy lần. Anh gãi đầu, quyết định tăng ca vào buổi tối, tiếp tục sửa sang căn nhà. Nhà đã có điện, anh bật đèn nhặt một giỏ ngói rồi trèo lên mái nhà...
Nhà bà Tằng ở đội Hải Giác đối diện, Tống Duệ Nguyệt dùng Ngọc Dịch tắm rửa thoải mái, nắm xuống là ngủ. Ngày hôm sau, trời vừa sáng đã tỉnh dậy. Bà Tằng dậy sớm hơn cô, đang ở bên ngoài cho gà vịt ăn.
Trước đây, những quả trứng do đàn gia cầm này đẻ ra, bà đều tích lại rồi mang ra chợ bán lén, giờ trong nhà có thêm hai đứa trẻ, đương nhiên là không bán được nữa, còn phải cho ăn nhiều hơn, để những con vật này đẻ nhiều trứng, nếu không sẽ không đủ ăn.
Cũng lạ thật, từ sau đêm hôm đó, rau trên ruộng bỗng dưng mọc nhanh như điên, mấy con gà vịt này đẻ nhiều trứng hơn hẳn bình thường.
"Sáng nấu mì ăn đi? Hôm qua còn thừa khá nhiều nước dùng." Bà lão nói xong, đặt cái rổ trong tay xuống đất, lại nói: "Cháu nấu phần của cháu là được, bà đợi An An dậy rồi ăn sáng cùng nó."
Tống Duệ Nguyệt: ... Thằng nhóc hư hỏng Lục Kim An này không biết đã rót thứ canh mê thuốc gì cho bà lão mà ăn sáng cũng phải đợi nó cùng. Cô cũng không nói gì, hâm nóng canh, cho một nắm mì vào nồi rồi chan một bát nước dùng, ngon tuyệt! Ăn xong, Tống Duệ Nguyệt đi đến trụ sở đội.
Hôm qua cô không đi làm, hôm nay định ra ruộng chặt năm mẫu mía, kiếm được hơn 20 công điểm, ngày mai lại được ở nhà rảnh rỗi một ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play