Vì Trì Quy Chu chỉ vén nửa bên rèm lên, thò đầu ra nói chuyện nên Nam Đường không để ý đến trang phục của cậu.
Nghe thấy lời nhờ giúp đỡ, Nam Đường không nghĩ nhiều, lập tức gật đầu, vén rèm bước vào phòng thay đồ đơn.
So với ánh đèn sáng rực bên ngoài, ánh sáng trong phòng thay đồ đơn khá mờ tối vì bị rèm dày che kín. Đôi mắt Nam Đường mất hai ba giây để thích nghi rồi mới nhìn rõ người trước mặt.
— Không khí trong phòng thay đồ không lưu thông, có phần oi bức, giọt mồ hôi theo thái dương Trì Quy Chu chảy xuống, khiến cả khuôn mặt cùng cổ cậu bị hơi nóng hun đến ửng hồng.
Cậu đang thay đồ, phần thân trên vừa mặc xong chiếc sơ mi trắng tinh, còn chưa mặc quần lễ phục.
Trì Quy Chu lúc này tựa vào tường, giằng co với chiếc kẹp áo sơ mi mắc kẹt trên đùi, hai tay cậu kéo mạnh khuy áo. Vạt áo sơ mi hơi dài, rũ xuống che lấp một phần, chiếc kẹp áo sơ mi đen siết chặt trên bắp đùi trắng trẻo, ép chặt lấy phần thịt mềm.
Chỉ một ánh nhìn, Nam Đường suýt nữa thì giống con mèo tình cờ thấy quả dưa chuột, bật nhảy phóng vút lên trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT