Trì Quy Chu nằm trên ghế dài tĩnh dưỡng, dần hồi phục tinh thần. Bộ dây đai cố định trên người đã được Nam Đường giúp tháo xuống, khiến cậu cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
Nhắm mắt nghỉ ngơi chốc lát, triệu chứng chóng mặt hoa mắt cũng dịu đi, trạng thái kiệt sức quá độ cũng được giảm bớt phần nào. Cuối cùng, cậu có thể tập trung lại, chống tay vào thành ghế từ từ ngồi dậy.
Hình như lúc nãy Lâm Ngao Khuyển có đến... Chắc không phải cậu đang sinh ảo giác hay nghe nhầm chứ? Nhưng mà cũng chẳng nghe rõ cậu ta đã hét cái gì, chỉ biết đối phương vừa vào cửa chưa bao lâu đã cuống cuồng lao ra ngoài.
Trì Quy Chu xoa trán, liếc thấy con rắn đen trên bệ cửa sổ.
Phong Thiên Mộ vừa nãy còn lười biếng cuộn tròn ngủ, không biết từ lúc nào đã dựng thẳng người dậy, uốn thành một hình dáng cong cong quái dị—trông chẳng khác gì biểu cảm meme [Không phải chứ, huynh đệ].
Trì Quy Chu: “…”
Có thể làm ra tư thế này, đúng là thử thách độ dẻo dai của một con rắn thật đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play