Tĩnh Vương mang Chân Bảo Chương đi.
Chân Bảo Lộ vẫn lẳng lặng đứng tại chỗ. Nghĩ tới mới vừa rồi Tĩnh Vương không chỉ kêu Chân Bảo Chương cho nàng một lời giải thích, còn phải nói xin lỗi với nàng, thì biết Tĩnh Vương tuyệt đối không đơn giản giống như bề ngoài.
Ngày mùa hè ban đêm rõ ràng không lạnh, nhưng lúc này Chân Bảo Lộ lại cảm thấy hơi lạnh.
Chân Bảo Lộ khẽ gọi Hương Hàn, khi phục hồi tinh thần, lại phát hiện không biết Hương Hàn đã đi nơi nào. Mà nam tử tuấn mỹ khôi ngô cao lớn đứng trước mặt không phải Tiết Nhượng, còn có thể là ai? Vẫn chưa đi sao. Nàng nhớ tới thái độ của hắn mới vừa rồi, trong lòng có chút không thoải mái, thì thấy hắn bước tới gần, mũi giày gấm màu mực kề sát vào giày của nàng.
Lúc này, Chân Bảo Lộ mới ngửi được mùi rượu nhàn nhạt trên người hắn, không nhịn được ngẩng đầu hỏi: "Chàng uống rượu?"
Trong xã giao, nam nhân uống chút rượu cũng không có gì, nhưng Chân Bảo Lộ vừa nghĩ tới khi nãy Tiết Nhượng luống cuống, thì hơi lo lắng cho hắn uống rượu sẽ hỏng việc.
Tiết Nhượng ừ một tiếng, sau đó giải thích nói: "Uống không nhiều lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play