Suy cho cùng Chân Bảo Lộ vẫn là cô nương chưa xuất giá, tin tức mất tích không nên để lộ ra ngoài, nếu không cho dù có tìm được người trở về, thanh danh cũng sẽ bị phá hỏng. Ông chỉ nói trong người khuê nữ không khoẻ, cần ông săn sóc. Danh tiếng Chân Như Tùng sủng ái con gái ở Hoàng Thành không ai không biết, bởi vậy, tự nhiên không ai sẽ hoài nghi.
Tuy trên mặt Chân Như Tùng tỏ vẻ bình tĩnh, trong lòng thì sốt ruột vô cùng. Ông vào phòng vén màn lên nhìn nhìn chiếc giường, hiện giờ phía trên chỉ còn lại chăn gấm gối thêu.
Lúc này, bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.
Chân Như Tùng quay đầu, nhìn về phía người tới, ánh mắt sáng lên.
"Thừa Lãng, Nhượng nhi."
Khuôn mặt tuấn tú của Từ Thừa Lãng hơi trầm xuống, chắp tay nói: "Tùy tiện xâm nhập khuê phòng của biểu muội, xin thứ cho điệt nhi vô lễ."
Hiện giờ, Chân Như Tùng làm gì còn so đo với những thứ này. Bất quá ông cũng kinh ngạc, hai cháu trai của ông lại biết được tin tức nhanh như vậy. Ông nói: "Không sao, các ngươi cũng là có lòng tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT