*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe ngựa đến trước cửa phủ Tề Quốc Công, Chân Bảo Lộ nhấc váy giẫm lên ghế ngựa cẩn thận bước xuống.
Giang Mi vừa tỉnh ngủ vẻ mặt mê mang khe khẽ "A" một tiếng, nhìn thấy Chân Bảo Lộ đi xuống, mắt to chớp chớp, nhu thuận nói: "Lộ tỷ tỷ, Mi Mi đưa tỷ." Bé gái rất ngoan ngoãn, cùng đi ra với Chân Bảo Lộ, có ý muốn đưa nàng tới cửa, tận mắt nhìn nàng đi vào.
Ban đầu Chân Bảo Lộ muốn nói không cần, nhưng Giang Mi quá mức hiểu chuyện, nàng có hơi không đành lòng cự tuyệt.
Chân Bảo Lộ thoáng nhìn tới cửa.
Trước kia mỗi lần trở về, Vinh nhi đều ở đây ngóng chờ nàng, nhưng hôm qua Vinh nhi bị kinh sợ, bị hun khói cũng nghiêm trọng hơn Giang Mi, nên vẫn nằm trên giường nghỉ ngơi. Nhưng lúc này, Chân Bảo Lộ thấy một đứa nhỏ béo tròn ục ịch mặc tiểu bào màu xanh ngọc đứng trước cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noản nghiêm trang, ngay khi nàng xuống xe ngựa, mới nhìn thoáng qua phía bên nàng, nhưng sỉ diện không chịu đi tới.
Nhưng thật ra Chân Bảo Lộ có chút kinh hỉ, không nghĩ tới Thượng nhi sẽ chờ nàng. Bất quá nàng biết, nhất định là ý của Vinh nhi. Đệ đệ của nàng là vậy, mặc dù trên mặt không chút thay đổi, nhưng rất mềm lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT