Tiết Nhượng đi đến chỗ bức tường phù điêu, liền nhìn đến cách đó không xa dưới cây nhãn xanh um, nam tử trẻ tuổi cao gầy đứng ở đó.
Nam tử nhã nhặn nho nhã, mặc một bộ cẩm bào thiên thanh, ống tay áo thêu tứ quân tử đồ án tinh tế. Mặt mày hắn tuấn tú, khuôn mặt như bạch ngọc, tuấn dật phong lưu nói không nên lời. Ngay cả Tiết Nhượng không ưa hắn, không thừa nhận cũng không được, nếu không phải đời này hắn có kí ức kiếp trước, hao hết tâm tư, thê tử hắn tâm tâm niệm niệm trong lòng, chưa chắc hắn đã cưới về được.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tiết Nhượng có chút ít bị đè nén. Xoải bước tiến lên, gọi: “Từ đại nhân.”
Từ Thừa Lãng nghe Tiết Nhượng xưng hô không thạo, ngược lại mặt mày cuời cười ôn hòa. Tính tình hắn xưa nay ôn nhuận, chỉ là hai năm này thành thục rất nhiều, dù khẽ mỉm cười, cũng không giống ngày xưa vậy, khiến người cảm giác được một cỗ ấm áp, mà là có vài phần xa lạ cùng khách khí. Hiện thời Từ Thừa Lãng đã là học sĩ Hàn Lâm Viện, so với Tống Chấp cùng nhập Hàn Lâm Viện, chức quan thăng nhanh hơn rất nhiều. Thêm thê tử hắn là biểu muội Tuyên Vũ Đế, tiền đồ sau này của Từ Thừa Lãng tất nhiên là bừng sáng.
Từ Thừa Lãng nói: “Tiết tướng quân khách khí. Hôm nay chất nhi, chất nữ ta tắm ba ngày, vừa vặn rảnh, liền tới xem một chút.”
Từ Thừa Lãng biết rõ Tiết Nhượng không hoan nghênh hắn, cũng không định đi vào gặp Chân Bảo Lộ, chỉ lấy từ trong lồng n.g.ự.c ra một cái túi gấm, đưa cho Tiết Nhượng: “Nơi này là hai cái khóa trường mệnh, coi như là một phen tâm ý của ta. Nghĩ đến hôm nay khách nhiều, ta cũng không đi vào quấy rầy, Tiết tướng quân giúp ta chuyển cho tiểu Lộ.”
Tiết Nhượng duỗi tay tiếp nhận, thản nhiên nói: “Đa tạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT