Tiết Nhượng đi rồi, Chân Bảo Lộ thật có chút ít không quen. Hai người chính trực tân hôn, trong ngày thường như keo như sơn, ngay cả ngủ cũng phải ôm ngủ. Tiết Nhượng vừa đi, Tứ Hòa Cư lập tức trở nên vắng lạnh rất nhiều.
Cũng may Chân Bảo Lộ có chuyện làm, làm một chút cái yếm nhỏ cho tiểu hài tử, may áo choàng cho Tiết Nhượng, thời gian trôi qua rất nhanh. Đứa nhỏ trong bụng cũng là bình an, thuốc dưỡng thai mỗi ngày hai lần, lão phu nhân lại không ngừng đưa một chút tổ yến bổ thân thể. Tiết Nhượng đi một tháng, khuôn mặt Chân Bảo Lộ tròn hơn một vòng.
Có đôi khi Chân Bảo Lộ xem thiếu phụ trong kính sáng rỡ đỏ thắm xinh đẹp, cảm giác mình quá không tim không phổi, nương tử nhà người khác, phu quân rời nhà, nên cơm nước không nghĩ, ngày càng tiều tụy. Nàng tốt rồi, dưỡng thật béo tròn, không thấy chút nào đối phu quân tưởng niệm. Hôm nay Chân Bảo Lộ nhìn Chúc ma ma bưng tổ yến lại đây, liền cau mày liễu nói: “Cũng không thể cứ ăn thế này, đại biểu ca trở về, có lẽ không nhận ra ta.”
Chúc ma ma nghe cười không ngừng, chỉ cảm thấy Tiếu phu nhân mặc dù gả cho người, nhưng được đại công tử sủng ái, tính tình ngược lại so với lúc còn cô nương càng yếu ớt hơn. Ở nhà chồng thoải mái ngọt ngào như vậy, thật là làm người ta hâm mộ.
Chúc ma ma nói: “Nhìn ngài nói, đại công tử trước khi xuất môn, liền dặn dò lão nô, chiếu cố sinh hoạt thường ngày Thiếu phu nhân, muốn ăn cái gì, coi như là nửa đêm, cũng phải chuẩn bị.”
Chân Bảo Lộ nghe cười cười. Hắn xác thực sủng ái nàng không có nguyên tắc.
Nghĩ tới Tiết Nhượng, mặt mày Chân Bảo Lộ đang mỉm cười liền nhiễm một tầng cô đơn nhàn nhạt, nàng vốn xinh đẹp, gò má phấn nhuận, phảng phất là phù dung dưới ánh trăng vậy, kiều kiều oánh oánh. Nàng chu môi nói lầm bầm: “Cũng không biết hắn hiện tại thế nào...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT