Lúc Chân Bảo Lộ hồi Tứ Hòa Cư, trời đã có chút ít âm u.
Nàng vừa vào nhà, liền nhìn đến Tiết Nhượng đang xem thư. Bàn tay nam nhân khớp xương cân xứng, thon dài mạnh mẽ, hiện nay nâng thư an lặng yên tĩnh xem, hơi có chút khí chất thư sinh nho nhã. Nhưng hắn đẹp mắt, tóc mai như đao tài, mi như mực họa, ánh nến nhu hòa chiếu vào trên mặt hắn, an lặng yên tĩnh, khiến người khác không dám tiến lên quấy rầy.
Chân Bảo Lộ cũng là thích sắc đẹp, chung sống cùng Tiết Nhượng đã lâu, liền càng có thể nhìn ra hắn đẹp. Trước kia chỉ cảm thấy hắn là huynh trưởng thành thục chững chạc, nhưng từ lúc gả cho hắn, nàng liền dần dần phát hiện một mặt ngây thơ trên người hắn.
Tiết Nhượng thính giác bén nhạy, nàng vừa bước vào, liền phát giác được. Hắn nghiêng đầu xem nàng, đặt xuống thư trong tay, đứng dậy đi tới trước mặt nàng: “Trở về?”
“Ân.” Chân Bảo Lộ gật gật đầu. Nàng nghĩ tới chuyện vừa rồi, mặc dù lão phu nhân không có nói với nàng, nhưng nàng nhìn thấy Chu Phinh Đình cùng Tiết Thành, còn có Vương thị, cũng có thể đoán ra bảy tám phần. Nàng nói, “Tổ mẫu tạm thời giao việc bếp núc trong phủ cho ta.”
Tiết Nhượng xem khuôn mặt ngây thơ của thê tử cau lại ấn đường, đưa tay nhẹ khẽ vuốt, nói: “Sợ làm không tốt?”
Chân Bảo Lộ suy nghĩ một chút, thành thực gật đầu. Nàng khí Vương thị là một chuyện, thế nhưng hiểu được mình có mấy cân mấy lượng, An Quốc công phủ này lại không phải là tiểu môn tiểu hộ, nơi nào tùy tùy tiện tiện có thể quản được? Tuy nói trước xuất giá, nương nàng dạy nàng rất nhiều, nàng cũng nghiêm túc học, nhưng làm, lại là một chuyện khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT