C41: 41. Hoàng Hậu
Tú Anh dọn lại bát đũa, nàng nghe bên tai có tiếng gió lùa. Cuối thu rồi, mùa đông cũng sắp đến. Mùa đông cổ đại lạnh chẳng kém gì mùa đông nghìn năm sau.
Nàng nhấc váy đi ra khỏi cửa sau, đi qua mái hiên nơi cha nàng dạy học, rời khỏi khoảnh sân trồng mấy luống rau sau vườn. Bóng nam nhân cao cao đứng quay lưng về dòng sông lấp lánh trăng đêm, trải dài trên nền đất cát thôn quê. Có lẽ giờ đây, y xuất hiện ở đây lại khiến nàng cảm thấy y không thuộc về nơi này, không thuộc về bộ thường phục đơn sơ đó. Nàng cúi mặt, cố nén tiếng thở dài rồi nhấc bước về phía y.
Thiếu niên chậm rãi quay đầu, ánh mắt y lấp lánh như bao nỗi nhớ nhung biến thành sao trời. Bàn tay y đưa tới ôm lấy hai vai nàng. Tú Anh gượng gạo cố mỉm cười, nhưng nàng không thể gạt bỏ suy nghĩ mai đây y sống cô độc. Nàng không biết bao giờ phải trở về thời hiện đại. Có phải vì nàng mà y sẽ cô độc cả đời này chăng?
-Tú Anh.
Y gọi, giọng nói nàng nhớ nhung. Tú Anh chẳng nói gì, chỉ lẳng lặng tựa vào lòng y. Dưới ánh trăng bàng bạc, nàng giấu y biết bao tâm tư giày xéo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT