Tôi nhìn chằm chằm vào hình nhân bằng giấy trước cửa, đứng ngây ra một lúc lâu. Lần này đúng là tự rước họa vào thân. Run rẩy, tôi vào bếp lấy que diêm, sau đó quay lại châm lửa đốt hình nhân giấy. Chỉ trong chốc lát, nó bốc cháy, rồi hóa thành đống tro tàn trước cửa.
Trong lòng vẫn còn sợ hãi, tôi quay về phòng, nhưng sự tò mò khiến tôi không yên. Làm thế nào mà người đó có thể tìm ra tôi nhanh như vậy?
Nghĩ ngợi một hồi, tôi quyết định đi đến trước cửa phòng của người phụ nữ chết tiệt, nhẹ nhàng gõ cửa. Gõ mấy lần vẫn không có ai trả lời.
Tôi cắn răng, gõ thêm vài cái nữa. Từ bên trong, giọng cô ấy vọng ra: "Ồn ào quá, nói nhanh lên."
Tôi kể sơ qua toàn bộ sự việc. Cô ấy bật cười lạnh lùng: "Bảo cậu ngu, cậu có nhận không?"
Tôi đành im lặng, không đáp lại.
"Chuyện của nhà Trương Bình chắc chắn có nguyên nhân, nếu không thì người ta đã chẳng trả thù nhà anh ta như vậy. Nhớ kỹ lời tôi: nếu làm được thì giúp, còn không thì tránh càng xa càng tốt. Cậu nghĩ xem, người đó tìm ra cậu nhanh như vậy, ngoài việc có người chỉ điểm chỗ ở, còn cách nào khác không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT