Tôi hét lên một tiếng, mấy người đàn ông lực lưỡng trong thôn lập tức cầm lấy các loại vũ khí trong tay. Họ cũng nhận ra cặp mắt xanh rờn đáng sợ trong bóng tối không xa. Nhìn vẻ sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt họ, tôi hiểu rằng chủ nhân của cặp mắt đó chính là con thú đã suýt khiến họ mất mạng, cũng là con đã ăn thịt cha mẹ tôi.
Lúc nó dùng miệng tha cha tôi đi, ánh mắt tàn nhẫn ấy khắc sâu vào tâm trí tôi, cả đời này không quên được. Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đó.
Trong bóng tối, thân hình khổng lồ của nó thoắt ẩn thoắt hiện. Nhưng tôi không sợ, một chút cũng không. Tôi đã không còn người thân, vậy thì tôi còn phải sợ gì nữa?
Tôi tiện tay nhặt một hòn đá bên cạnh. Nếu nó dám xông tới, tôi sẽ ném chết nó. Nhưng mấy người đàn ông vây quanh tôi vội kéo tôi ra khỏi đó.
Đúng lúc này, một tiếng rống đau đớn vang lên. Con thú đột nhiên bị cái gì đó đánh trúng, gào thét liên hồi rồi ngã phịch xuống đất. Tôi sững sờ, vội cầm chặt hòn đá định lao lên. Nhân lúc nó bị thương, tôi phải giết chết nó!
Một người đàn ông giữ chặt tôi lại, "Tu Văn, nguy hiểm lắm, đừng qua đó!"
"Lẹ đi! Mọi người rút ngay!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play