(45) Trùng Hợp
Hà Anh bị tên nam nhân to lớn ném mạnh xuống sàn. Đây đã là lần thứ hai trong ngày cô bị ném như một đồ vật rồi. Khuỷu tay cô, cả lòng bàn tay cũng đau rát. Hà Anh giương mắt nhìn xung quanh. Nơi đây ngoài một ánh đuốc le lói ngoài lối đi kia. Cả buồng giam này tối đen và trải rơm bẩn thỉu. Cô không cam tâm. Cô vất vả tìm đường về đây là để giúp Nguyễn Hoàng chứ không phải để mình bị giam trong ngục tối thế này. Cô phải thoát ra, nhất định phải tìm cách để tên Mạc Phúc Nguyên kia thả cô ra.
Bất chợt, tiếng dây xích sắt va đập vào nhau làm Hà Anh hoảng hốt thu mình lại. Trong ánh đèn lay lắt, một thân ảnh to lớn đứng trước cửa buồng giam. Một lúc sau, cánh cửa được mở, thân ảnh kia bị một lực từ phía sau đẩy mạnh vào.
Trong ánh sáng mờ nhạt, Hà Anh lờ mờ nhận ra gương mặt cương nghị tuấn tú mà bao lần cô suýt quên. Phải đến một lúc sau, nước mắt cô mới đau thương tràn khỏi mí mắt.
Nguyễn Hoàng ngồi xuống bên Hà Anh, dịu dàng lau đi giọt nước mắt nóng hổi. Y mỉm cười, nụ cười chẳng còn cao ngạo và lạnh lẽo. Y sợ, sợ nếu y lạnh lùng với cô nữa, cô sẽ lại bỏ y mà đi.
Hà Anh òa lên nức nở, cô lao vào vòng tay y, ôm lấy cả thân hình y. Nguyễn Hoàng lặng lẽ vỗ về cô, bàn tay thô ráp vuốt dọc mái tóc mềm mại như mây trời.
-Đã có ta ở đây rồi, nàng đừng khóc nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT