15. Đi
Hoài An giật mình mở bừng mắt, đã thấy vạt áo lụa kia ngay sát mặt. Cô ngước lên liền bắt gặp đôi mắt nhắm nghiền, vẫn là hàng mi yêu nghiệt đó, đôi môi ma mị đó.
Cô toan đẩy y ra.
-Đừng có khóc.
Hoài An sững sờ, cô vội đưa tay lau nước mắt mình.
Cô trước giờ đều tin mình vô lệ, nhưng nhắc đến gia đình đều không thể kiềm nén đau thương.
-Cô khóc thì ta thua trận mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play