Lãnh Nhất đứng dậy, từng bước chân theo sát Lạc Phù Diệp. So với La Khải Văn, hắn hiểu rõ Lạc Phù Diệp hơn nhiều. Sau khi nghe nàng nói, hắn nhận ra nàng đã đem nguyện vọng của mình để trong lòng, thần sắc vì vậy mà dịu đi rất nhiều.
“Ừm... Chúng ta đi thôi...” Lạc Phù Diệp chạm ánh mắt Lãnh Nhất, rồi lại bối rối quay đi. Nàng khẽ chỉnh lại giọng nói, sau đó hướng về phía La Khải Văn – người luôn cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình – mà phân phó:
“Có thể giúp ta gọi mọi người đến trang viên được không? Ta vừa hay có một số chuyện muốn bàn bạc cùng mọi người.”
Hai người họ ở đó lặng lẽ trao nhau ánh mắt đầy tình ý, khiến La Khải Văn đứng bên cạnh có chút khó nói thành lời. Hắn, một người đã có hài tử, lúc này lại cảm thấy chút ngượng ngùng khi chứng kiến.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể bước lùi ra sau, làm ra vẻ như bản thân không tồn tại. Nhưng thật không ngờ, thần nữ lại đích thân yêu cầu hắn đi làm chân chạy việc.
La Khải Văn ngẩn người trong giây lát. Đã bao nhiêu năm rồi hắn không bị ai sai bảo như vậy? Nghĩ tới đây, hắn không khỏi dở khóc dở cười.
Tuy nhiên, hắn không cảm thấy tức giận. Ngược lại, hắn gật đầu đồng ý rồi xoay người rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play