Lý Phúc vẫn còn chút hoang mang, không hiểu vì sao một vị Thần Hoa Mẫu Đơn uyển chuyển thanh tao lại hóa thành dáng vẻ hiện tại.
Lúc này, trên người Lạc Phù Diệp chẳng còn chút cảm giác ung dung, hoa lệ của một Hoa Thần. Thay vào đó, thần thái lãnh diễm và cao quý, cùng những món trang sức tinh xảo mang hình dáng bông tuyết, khiến người ta cảm giác nàng giống một Tuyết Tiên hơn là Hoa Thần.
Lý Phúc miễn cưỡng lấy lại tinh thần: “Đi, chúng ta vào thôi.”
Tuy đoán sai về thân phận của vị tiên nữ, nhưng ít nhất cũng đã hiểu phần nào ý nghĩa mà nàng muốn truyền tải, đồng thời mang theo phẩm chất tốt đẹp mà bản thân học được để bước vào nơi này.
Nghĩ kỹ lại, trước giờ chưa từng nghe nói đến việc “chân thần hạ phàm”. Dẫu có những lời đồn đại, đa phần đều là phàm nhân mượn danh thần để giả thần giả quỷ. Nghĩ đến chuyện thần tiên thật sự hạ phàm, e rằng là một việc vô cùng khó khăn.
Nếu đúng như vậy, một vị tiên như nàng, không chỉ hạ phàm mà còn giữ được pháp lực của mình, thì hiển nhiên bản thân nàng là một vị thần có sức mạnh phi thường.
Thần Hoa Mẫu Đơn, tuy được tôn xưng là chủ quản chúng hoa, nghe thì rất lợi hại, nhưng rõ ràng không thể mạnh mẽ đến mức này.
Chỉ trong vài bước ngắn ngủi đi đến cửa tiệm, trong đầu Lý Phúc đã xoay chuyển vô số suy nghĩ. Đến cuối cùng, hắn dần ngộ ra chân tướng, gương mặt cũng hiện lên vẻ hiểu rõ.
“Muội phu?” Trương Đại Lang, lần đầu tiên bước vào cửa tiệm, chỉ mải mê ngắm nhìn cách bài trí bên trong. Chiếc cửa thủy tinh chỉ cần khẽ đẩy là mở ra được đã khiến hắn trầm trồ mãi không thôi. Thấy Lý Phúc đứng im ngoài cửa như đang suy nghĩ điều gì, Trương Đại Lang liền lên tiếng nhắc: “Muội phu, chúng ta tới rồi!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT