Lạc Phù Diệp đến Trường An, ban đầu chỉ có ý định dạo chơi, nhìn ngắm một chút, bởi vậy không có mục tiêu hay đích đến cụ thể. Nhưng lời gợi ý của Diệp Liên đã khơi dậy sự tò mò trong nàng.
Trong văn học cổ đại, “thanh lâu” xuất hiện không ít lần, thậm chí bởi vì tính hợp pháp, nó đã phát triển thành một hệ thống độc lập. Điều này khiến người ta không khỏi hiếu kỳ.
Dù chỉ là một trò chơi, nhưng thế giới trong trò chơi này lại được tái hiện sống động đến mức Lạc Phù Diệp càng thêm tò mò về sự tồn tại của thanh lâu trong đó.
Thấy Lạc Phù Diệp gật đầu, Diệp Liên vừa đi vừa giới thiệu quang cảnh xung quanh con phố, dẫn nàng đến Thúy Ngọc Các.
Phía sau, Lãnh Nhất như cái bóng, im lặng bước theo hai người, gần như khiến người ta quên mất sự hiện diện của hắn.
“Đi thêm một chút nữa là tới Thúy Ngọc Các,” Diệp Liên vừa bước vừa cười nói, “Khinh Khinh và các nàng khác đều thích nơi yên tĩnh, vì vậy mới chọn một chỗ gần sông nước, phong cảnh hữu tình mà xây dựng Thúy Ngọc Các. Ngày thường, nơi này không đông người như những chỗ khác.”
Đây cũng là lý do Diệp Liên dẫn Lạc Phù Diệp đến Thúy Ngọc Các.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT