Mục Thiền mang trong lòng cảm xúc phức tạp, cố gắng kiềm chế sự phiền muộn để giữ tâm trạng ổn định. Lúc này, ông không còn hứng thú động tay vào bếp, chỉ đơn giản dẫn theo người trẻ tuổi tựa như thật sự quen biết mình bước vào cửa hàng vịt quay bên cạnh để dùng bữa.
Biết được người này tên gọi “Xuân Phân” này đến Trường An là để tìm mình, thậm chí còn vì kiếm tiền để quay về mà xin việc tại quán trà chanh nhỏ đối diện, Mục Thiền không khỏi cảm thán trước sự xoay vần vô thường của thế gian. 
Xuân Phân không có tiền, vì vậy không dám bước vào những cửa hàng mà trong mắt hắn trông có vẻ sang trọng và đắt đỏ. Trong khi đó, Mục Thiền chuyên tâm luyện tay nghề nấu nướng, mỗi ngày sáng sớm rời nhà, tối muộn mới trở về. Vậy mà, hai người vốn dĩ nên sớm gặp nhau lại đến bây giờ mới trùng phùng.
“Mục trưởng lão, ngài cũng ăn đi!” Xuân Phân khẽ đan tay vào nhau, có chút ngượng ngùng cúi đầu, bàn tay vô thức xoa xoa vì không che giấu được tiếng bụng réo lên do đói. 
Mục Thiền khẽ thở dài, trả lời ngắn gọn: “Ngươi cứ ăn đi, ta không đói.”
Người trẻ tuổi đối diện mang nét mặt trong sáng và hiền lành, trên môi nở nụ cười rộng đầy sự ngưỡng mộ và mãn nguyện, như thể tìm được Mục Thiền là đủ khiến hắn cảm thấy mọi thứ trở nên tốt đẹp. Xuân Phân dường như không bận tâm chuyện Mục Thiền đã mất trí nhớ, thay vào đó, hắn hoàn toàn tập trung vào đồ ăn trước mặt.
Sau lời mời của Mục Thiền, hắn không thể chờ thêm được nữa, lập tức cầm đũa lên và ăn một cách ngon lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play