Cuối cùng, Mục Thiền cũng thấy rõ hình dáng của hai ngôi nhà đó.
Bước chân ông khựng lại một chút, trong lòng vốn yên lặng như mặt hồ không gợn sóng, giờ đây dấy lên một tia ngạc nhiên.
Sống đến tuổi này, ông đã trải qua bao nhiêu biến cố: thời thịnh thế, triều đại sụp đổ, chiến loạn, đói khát, rồi lại chứng kiến triều đại mới ra đời… Có gì mà chưa từng trải qua?
Từ khi còn trẻ, Mục Thiền đã đi khắp nơi, ông nhận ra rằng thế giới này thay đổi rất chậm. Ít nhất trong khoảng thời gian một trăm năm, nhiều thứ gần như không hề biến chuyển.
Ông từng nghĩ rằng, cho đến ngày ông già đi và mất tại quê nhà, sẽ không còn thứ gì có thể khiến ông kinh ngạc nữa.
Nhưng điều khiến Mục Thiền chú ý lúc này không phải là những ô cửa sổ thủy tinh trong suốt đẹp đẽ, cũng chẳng phải mái hiên màu xám được làm từ vật liệu giống với con đường lát đá trên mặt đất. Thứ khiến ông kinh ngạc chính là ánh sáng vàng nhạt rực rỡ, xuyên qua những ô cửa kính, sáng đến mức tưởng chừng như đang tranh giành ánh nắng mặt trời ngoài kia.
Ánh sáng này không giống như ánh nến, đuốc, lại càng không giống đèn dầu hay lò than. Loại ánh sáng đều đặn, dịu dàng mà vẫn rực rỡ này, nếu tỏa sáng trong màn đêm, chẳng phải sẽ khiến mọi người cảm thấy như đang hoạt động dưới ánh mặt trời ban ngày hay sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT