Buổi học sáng nay vẫn chưa kết thúc, nhưng trong lớp đã âm thầm nổi lên một trò chơi mới – cờ năm quân.
Năm vị hoàng tử ngồi trong lớp, len lén truyền tay nhau những mẩu giấy để đánh cờ năm quân, cuối cùng bị Khê tiên sinh phát hiện. Không lâu sau, việc này lan truyền khắp các tiên sinh, trở thành đề tài bàn tán sôi nổi.
Khê Thạch Thu, một người nghiêm khắc, tất nhiên không thể vui vẻ trước sự việc này. Nhưng trái ngược với hắn, Phương Thái Phó lại tỏ ra khoan dung hơn nhiều.
“Một ván cờ vây từ đầu đến cuối cần rất nhiều thời gian. Muốn học đánh cờ, phải biết đọc bàn cờ, phải kiên nhẫn nghiên cứu, mới hiểu được cái hay của nó. Nhưng cờ năm quân thì ngược lại, nhịp điệu nhanh hơn, dễ học hơn, cũng là một cách rèn luyện trí não.”
Khê Thạch Thu khẽ nhíu mày: “Rốt cuộc vẫn chỉ là trò của hài tử.”
Phương Thái Phó mỉm cười, ung dung nói: “Nghe nói trò chơi này là Thất hoàng tử học được từ một cung nhân trong Cư An Điện. Sự thông minh của các cung nhân, đôi khi thực sự không thể coi thường.”
Khê Thạch Thu nghe vậy chỉ biết thở dài, đưa tay xoa trán, vẻ mặt đầy bất lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT