Hàn Đình nói: “Cô ấy mà căng thẳng?”
Tô Chi Chu ngạc nhiên: “Sao lại không? Cô ấy gan nhỏ lắm, toàn phải gồng lên. Khi mở công ty, là tôi xúi cô ấy làm, tôi không dám chịu trách nhiệm, cũng không thể lo liệu được những chuyện ngoài kỹ thuật, tất cả đều đẩy cho cô ấy. Cô ấy suy nghĩ đơn giản, nhiệt huyết lên là làm. Sau này mới thấy không dễ dàng, nhưng không còn cách nào khác. Phải lo cho bao nhiêu người, không có đường lùi. Trong công ty, cô ấy là sếp, mọi việc đều phải do cô ấy quyết định, mọi người đều phải hỏi cô ấy. Cô ấy không gồng lên không được. Riêng trước mặt tôi, cô ấy đã khóc không ít lần.”
Hàn Đình lắng nghe, lúc đầu không nói gì, sau cùng mới bảo: “Hồi đó các cậu mở công ty quá bồng bột, kinh nghiệm và khả năng xã hội còn thiếu, đáng lẽ phải chuẩn bị thêm vài năm nữa.”
“Đúng, đúng.” Tô Chi Chu cũng khiêm tốn thừa nhận, “Giờ nghĩ lại, cũng thấy hãi. Chúng tôi may mắn quá. Sư tỷ cũng nói, Tinh Thần đi được đến hôm nay, đều nhờ tổng giám đốc Hàn giúp đỡ.”
Hàn Đình nhướng mày, tỏ vẻ không tin: “Cô ấy mà không chửi tôi sau lưng là may rồi.”
Tô Chi Chu khó hiểu, không hiểu sao lại “chửi”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT