Cô kéo cổ áo lên, cúi đầu ngửi, đúng là mùi hương gỗ trầm giống như trên người Hàn Đình, giống như mùi rừng mùa thu.
Đang ngửi, nghe thấy một giọng trầm thấp: “Em là chó à?”
Cô ngẩng đầu lên, thấy Hàn Đình bước ra, mặc chiếc áo choàng tắm rộng, tóc đen ướt sũng. Cô chưa bao giờ thấy anh trong tình trạng này, quá đỗi gần gũi.
Kỷ Tinh nói: “Em ngửi thử, lỡ đâu áo này lâu không giặt rồi.”
Lúc căng thẳng hoặc sợ hãi, miệng lưỡi của cô lại trở nên sắc bén. Hàn Đình thầm cười, lười tranh luận, cúi người tìm điều khiển.
Phòng không bật đèn, chỉ có ánh sáng bên ngoài, nhưng Kỷ Tinh vẫn nhìn rõ, hỏi: “Anh cười gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT