Trần Tùng Lâm an ủi: “Em đừng để bụng, đợi sau Tết trở lại, mọi người sẽ quên hết, mọi chuyện lại như cũ.”
Kỷ Tinh tin vào lời anh nói. Con người là loài dễ quên, đặc biệt là những chuyện không liên quan đến bản thân. Rất nhanh thôi, họ sẽ lại là những đồng nghiệp vui vẻ chào đón cô.
Nhưng người trong cuộc không dễ dàng quên.
Cái sự nhục nhã và giận dữ do tập thể mang lại, sự bóp méo và cô lập, cô không thể quên được.
Sau Tết trở lại, cô vẫn không thể quên.
Buổi chiều, Kỷ Tinh đến phòng nhân sự, từ xa đã nghe vài đồng nghiệp nam cười đùa: “Cái mông cô ta đúng là đáng giá, sờ một cái mất cả việc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play