Lý gia ở kinh thành đương nhiên không có bảo bối xích đu, Lý Dịch tựa vào cái ghế nhỏ, nhìn sang bóng trắng đứng trên đầu tường, uể oải nói.
- Tiểu Ý Nhi, chẳng lẽ đây là nhũ danh khi còn bé của muội? Sao chưa bao giờ nghe Như Nghi nói đến nhỉ?
Liễu Như Ý sững sờ một chút, sau đó mới nghĩ hình như cái tên này cũng hợp với mình, ban đầu định dùng để cười nhạo Lý Dịch, không nghĩ tới còn lôi cả mình vào theo.
Trên gương mặt xinh đẹp lộ ra một tia buồn bực, không thèm để ý nha hoàn đang ở bên kia tường lo lắng bảo nàng mau xuống, nhảy từ trên đầu tường xuống.
- Ngươi chuẩn bị lúc nào sẽ về?
Đi đến bên cạnh Lý Dịch, Liễu Như Ý ôm kiếm lạnh như băng hỏi.
Liễu Nhị tiểu thư không biết trên dưới xưa nay không chịu gọi hắn là tỷ phu, điểm này Lý Dịch đã thành thói quen từ lâu. Có lẽ kể từ cái ngày muội ấy ngồi trên lưng ngựa, dùng ánh mắt nhìn con mồi mà nhìn hắn nói một câu “Mang đi”, đã không có ý định làm một cô em vợ ngoan ngoãn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT