Trước ga tàu hỏa có người qua lại, đông đúc chật chội.
Khương Tố Oánh hạ thấp mũ nỉ, cố ý che khuất mặt, theo sau Trương Hoài Cẩn bước nhanh. Giày da cô đang mang là mới thay trên xe hơi, kiểu dáng nam, không vừa chân lắm. Bộ vest che bên ngoài sườn xám cũng hơi rộng, có lẽ do Trương Hoài Cẩn chuẩn bị gấp gáp, kích thước không vừa.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Điều quan trọng là, cô sắp rời khỏi Thiên Tân.
Trên đường vào ga, Khương Tố Oánh không chỉ ra mồ hôi tay, mà cả đầu và lưng cũng ướt đẫm, dạ dày co thắt không nghe lời, như bị ai đó nắm chặt. Cô ước gì có thể thu mình lại thành một cái kén nhỏ, như vậy dù có chạm mặt Liêu Hải Bình, thì đối phương cũng không nhận ra.
Trong lúc rối rắm giằng co, cuối cùng tàu hỏa cũng xuất hiện trước mắt.
Trương Hoài Cẩn nhìn vào chiếc vé, xách vali nhảy lên bậc thang trước. Rồi quay lại, đưa tay về phía cô. Khương Tố Oánh nắm lấy, một chút mượn lực đã giúp cô bước vào trong toa tàu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play