Người thật sự không thấy nữa.
Toàn bộ nhà hàng đã bị lật tung lên, ngay cả nồi nấu ở bếp cũng bị lât ra xem, mà vẫn không thấy bóng dáng Khương Tố Oánh.
Giữa ban ngày ban mặt, một người sống sờ sờ không thể tự dưng biến mất.
Ông chủ người Nga bị chỉa súng vào đầu, hai chân run rẩy, suýt nữa thì tiểu ra quần, sợ hãi đến mức tiếng Hán càng không lưu loát: “Không, không có mấy đường. Nhưng, có, cửa sau.”
Đúng vậy, nhà hàng Tháp Tư Lộ có một cửa sau nhỏ.
Cửa đó thông ra con hẻm vứt rác, thường chỉ dành cho nhà bếp đi lại, chìa khóa được giao cho người làm giữ. Nếu đi qua cửa này, đi theo con hẻm khoảng ba đến năm phút, thì sẽ ra đường lớn có thể đi xe.
Người giữ chìa khóa ban đầu lắp bắp không chịu nói, nhưng sau khi bị đá một cái, đã ngoan ngoãn hơn. Anh ta nói thật sự có một cô gái mặc sườn xám đưa cho anh ta hai đồng bạc, bảo mở cửa. Ban đầu anh ta không chịu, nhưng đối phương lại đưa thêm một đồng nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play