Liêu Hải Bình nhìn Khương Tố Oánh với vẻ suy tư, mân mê chiếc nhẫn ban chỉ trên tay.
Một lúc sau hắn nói: “Không thích ăn, sau này sẽ không mang lên nữa.”
Chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, cứ theo ý cô là được.
Khương Tố Oánh lau sạch vụn bánh ngọt trên tay, im lặng rất lâu.
Sau đó cô ngẩng mắt lên: “Nhị gia, tôi thừa nhận lúc trước tôi có hiểu lầm với anh. Chỉ tính những bánh ngọt vừa rồi, ở nhà, vú nuôi cũng không cho tôi thỏa sức ăn tùy ý, sợ tôi kén ăn. Nhưng anh lại không quản lý tôi, điều đó cho thấy anh là người chu đáo nhất trong những người tôi biết.”
Chiếc bánh oản đậu hoàng dường như đã hoàn toàn chinh phục cô, khiến cô thay đổi một chút suy nghĩ.
Liêu Hải Bình không đáp lại, vì hắn đoán Khương Tố Oánh sẽ còn nói tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play