Làm người cần phải biết thời thế, trước khi làm rõ ý định của đối phương, cô không có ý định hành động lỗ mãng. Thừa dịp Liêu Hải Bình nghỉ ngơi, Khương Tố Oánh giơ tay lén lút mở một khe nhỏ trên cửa sổ, âm thầm quan sát đườn xá xung quanh.
Từ đường Quảng Nam đến Trường Điện rồi đến đường Bình Tân, con đường về nhà họ Khương tuy vòng xa một chút, nhưng dường như cũng có lý.
Không khí ẩm ướt bên ngoài tràn vào, Khương Tố Oánh nhìn quá tập trung, đến khi nghe ai đó hỏi “Cô cầm gì vậy” thì khẽ giật mình một cái.
Cô quay đầu lại, mới phát hiện Liêu Hải Bình không biết từ lúc nào đã mở mắt, đang nhìn vào chiếc túi da trong tay cô với vẻ mặt bình thản.
Khương Tố Oánh không biết đối phương có ý đồ gì, nhất thời không trả lời.
Trong túi không phải đồ linh tinh, mà là bản thảo bài dịch cô vừa nhận được. Vì nó khó có được, giá trị quý giá, cô vô tình nắm chặt, móng tay đè lên đã chuyển màu xanh.
Sau giây lát im lặng, Liêu Hải Bình nhỏ nhẹ hỏi lại: “Cô Khương, trong tay của cô cầm gì vậy?”
Không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt. Khương Tố Oánh nhớ lần trước gặp Liêu Hải Bình, một câu hỏi cũng lặp lại vài lần, vẫn là ngày hắn rút súng bắn Liêu Ngũ.
Có vẻ như giả vờ câm điếc cũng không có tác dụng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT