Lúc này mọi người đã đến đủ, ánh đèn mùi rượu, đều ngồi đợi Hoàng thượng cùng Hoàng hậu đến. Miệng nhỏ của A Đoàn đang ăn bánh Trung thu nhân hoa quế, mắt nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng đến vị trí bên trái thì dừng lại. An Dương được sủng ái, lại là đích nữ của Hoàng hậu, tất nhiên là ngồi cạnh chủ vị.
Mình cùng An Dương ngồi ở chủ vị bên phải, bên trái có không ít vị trí, là chỗ để các Hoàng tử ngồi.
Nhưng hiện tại mọi người đều đã ngồi xuống cả rồi, vị trí của Vệ Trường Hận ở đâu? Chẳng lẽ Hoàng thượng muốn hắn ngồi chung với các Hoàng tử sao? Bây giờ thân phận của hắn là Vệ tướng quân, không phải là Thái tử. Đang suy nghĩ thì đột nhiên nghe thấy tiếng ầm ĩ, quay đầu lại nhìn thì thấy mọi người đều đứng lên nhìn về phía thang đá.
Bên tai nghe thấy âm thanh rụt rè cùng mong chờ của mấy vị Công chúa bên cạnh.
"Vệ tướng quân đến rồi!"
Động tác đứng dậy của A Đoàn đột nhiên ngừng lại, khóe miệng đáng cười cũng cứng ngắc, nghiêng đầu nhìn mấy vị Công chúa, lại quét mắt qua mấy vị tiểu thư khác, trong đầu hiện lên câu nói An Dương dùng để nói mình: mắt long lanh như hồ nước, má ửng hồng như hoa đào mới nở, mười người thì có tám người như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT