Diệp Kiều cứ ngỡ mình vẫn đang ở trong giấc mơ, những gì cô nhìn thấy chính là Lục Bắc Kiêu ở trong mơ. Nước mắt cô chảy không ngừng, cô còn đang chìm đắm trong nỗi đau mất anh trong kiếp đầu!
Trên trán dán miếng dán hạ sốt, mái tóc xoăn hất lên, bà Lục nằm khóc như người nước mắt.
Bà Lục của anh luôn là một người bất khả chiến bại, mạnh mẽ và không bao giờ dễ rơi nước mắt, nhưng lúc này, cô lại khóc như một cô bé.
Lòng anh vốn lo lắng cô phát sốt ngủ mê man không tỉnh chợt mềm đi, ngón tay thô ráp nhẹ lau đi nước mắt của cô, "Em đã lớn như vậy rồi còn khóc như cô nhóc vậy! Cố ý muốn lão già anh dỗ em đúng không?"
Hơi thở đàn ông nam tính trưởng thành thuộc về anh lại mãnh liệt như vậy, giọng nói nghiêm túc lại lộ ra ý cưng chiều, cô cầm cổ tay anh, cơ thể ấm áp của anh áp vào lòng bàn tay cô...
"Anh Kiêu. . ." Cho nên anh ở trước mặt là thậjt, không phải cô mơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT