Hách Tú Phương vội vàng từ chối: “Không cần đâu, ngày mai bọn họ còn phải kiểm tra sức khỏe, ngủ lại ở trong khu nhà của bệnh viện thì tiện hơn.”
Nói đùa chứ, con trai bà và cô đã sớm âm thầm ở bên nhau rồi, chỉ là không có thời gian đi nước ngoài hưởng tuần trăng mật, cho nên mới đành coi chuyện ở nhà mới như đi du lịch vậy.
Rõ ràng là hai vợ chồng muốn có thời gian riêng tư, sao bà có thể không biết điều mà làm người cản trở được chứ.
Tuy trong lòng bà có chút cảm giác như con trai mình bị Khương Cẩn “giành mất”. Nhưng nghĩ lại, vợ chồng mới là người sẽ sống với nhau cả đời. Giờ Khương Cẩn cũng coi như người trong nhà rồi, sau này con cái cô sinh ra cũng mang họ Hách, sao bà lại có thể nghĩ là con trai mình bị cướp đi chứ, rõ ràng là nhà bà có thêm người mà.
Nghê Hình cũng nghe thấy lời Khương Cẩn nói, sợ đến mức quên cả việc giả vờ say, vội nói: “Cẩn Cẩn, anh hơi chóng mặt, em đưa anh về nhà đi.”
Anh đưa tay ôm lấy cô, vừa đi vừa tiện thể vẫy tay chào mẹ: “Mẹ, mai bọn con về ăn cơm tối ạ.”
Theo anh thấy, tốt nhất là nên ở trong nhà với vợ suốt ba ngày ba đêm, nhưng anh biết Khương Cẩn chắc chắn sẽ không chiều theo ý anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play