Lễ trao giải đã kết thúc như thế nào, Giang Tiêu Nhiên không hề có ấn tượng gì cả.
Những nghệ sĩ và khán giả dưới khán đài đã la hét ầm ĩ và vỗ tay nhiệt liệt như thế nào, cô cũng không nhớ nổi nữa.
Giang Tiêu Nhiên chỉ nhớ lúc bị Cố Dư Lâm dẫn ra khỏi sân khấu, cả người cô như vừa được kéo ra khỏi giấc mơ, đầu như bị đổ keo, mỗi bước đi đều như sắp bay lên trời.
Chỉ có bàn tay đang nắm lấy nhau đây là xen lẫn mồ hôi bọn họ chảy ra.
Trở về chỗ ngồi, anh vẫn giữ lấy cô như cũ, đặt tay cô vào lòng bàn tay mình.
Không có gì khác biệt nhưng mọi thứ dường như đã không giống như cũ nữa.
Giữa chỗ ngồi đông đúc, cô không ngẩng đầu lên nhìn khán đàn nhộn nhịp. Đối với Giang Tiêu Nhiên mà nói, cả người cô như miếng bọt biển đã hút đủ nước, không thể phân chia lực chú ý của mình đến những chỗ khác được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT