Trên người Cố Dư Lâm phủ đầy những ánh đèn ngang dọc. Không có lời bài hát mà chỉ có nhạc đệm, những ánh đèn ấy sáng lên từng chút từng chút.
Ít tụ thành nhiều, về điểm này, những ánh đèn mơ hồ hội tụ lại với nhau cũng có thể chiếu sáng toàn bộ Cố Dư Lâm.
Khuôn mặt tắm trong ánh đèn màu vàng nhạt, mô phỏng hiệu ứng của ánh sáng mặt trời. Ánh sáng theo lông mi di chuyển một đường, một phần bị sàng lọc, tinh tế rơi đầy dưới mí mắt. May mắn là phần ánh sáng còn sót lại kia một đường đi về phía trước, để lại một mảng ánh sáng phản chiếu ở đầu lông mi.
Ánh sáng ấm áp đó tạo nên một sự đối lập cực lớn với màn trời màu xanh thẫm phía sau lưng anh, đánh mạnh vào thị giác, có cảm giác như thể cả người Cố Dư Lâm bị đẩy ra xa màn trời, kề sát thính phòng vô cùng tận.
Ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm rốt cuộc là chỉ bản thân anh hay là người nào đó dưới sân khấu?
Tình cảm càng lúc càng sâu đậm, hệt như núi lửa sắp phun trào. Sau khi cho một người chút thời gian giảm xóc ngắn ngủi, toàn bộ pháo hoa cạnh sân khấu bỗng bắn lên!
Cùng với ánh sáng chói mắt và tiếng nổ, pháo hoa nhanh chóng lao lên bầu trời .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT