Tách một tiếng, ảnh đã được chụp.
Lâm Bắc Phàm đứng bên trái, mặc bộ âu phục hàng hiệu đẹp mắt, giày da được lau sáng bóng, đứng thẳng tắp ở đó, nụ cười ôn hòa xán lạn, vừa nhìn là đã thấy rất có phong phạm của lãnh đạo.
Mà nhân vật chính của chúng ta là Ngô Ca thì đứng ở bên phải, mặc quần áo nhân viên dọn dẹp vệ sinh quê mùa, trên vai treo một bông hoa đỏ trông càng quê mùa hơn, trên tay cầm một tấm bảng phần thưởng khổng lồ, cười như thằng ngốc.
“Bức ảnh này rất đẹp đấy, trở về treo bên cạnh bức ảnh trao thưởng của Diệp lão đệ!” Lâm Bắc Phàm vô cùng hài lòng.
“Đừng, ta cảm thấy xấu hổ!” Ngô Ca cảm thấy hơi xấu hổ.
“Đừng từ chối, đây là những gì ngươi xứng đáng nhận được! Chỉ có treo trên tường mới có thể truyền cảm hứng cho mọi người một cách thường xuyên, làm việc chăm chỉ thì sẽ có báo đáp!” Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm nói.
Sau đó, tan họp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play