“Bọn họ... hai người bọn họ thật sự ở cùng nhau.”
Mặc dù Lữ Mặc Bạch không nhìn thấy rõ mặt mũi của người đàn ông đó nhưng mà hắn ta liếc mắt một cái là đã nhận ra người kia chính là Lâm Bắc Phàm. Hơn nữa hắn ta cũng biết Lâm Bắc Phàm đúng thật là biết nấu ăn mà còn nấu rất ngon. Dù là món ăn cực kỳ đơn giản cũng đều được hắn nấu ra tiêu chuẩn đỉnh cao. Cho nên việc này chứng minh hai người bọn họ đúng thật là đang ở bên nhau, còn cùng nhau nấu bữa tối. Đáng ghét nhất là bọn họ còn lén lút rải thức ăn chó ra bên ngoài. Nhìn bộ dáng tán tỉnh ân ái của bọn họ trên Weibo, Lữ Mặc Bạch cảm thấy trái tim mình như bị xé nát thì lại oà khóc:
“Tình yêu của ta thực sự kết thúc rồi. Oa...”
Sau khi ăn xong trời đã tối. Lãnh Thanh Nguyệt uể oải nằm trên ghế sô pha sờ sờ cái bụng hơi nhô ra của mình nói:
“Ta no quá. Đã lâu không ăn no như vậy. Xem ra ngày mai ta lại phải cố gắng giảm béo.”
“Ta thật ghen tị với ngươi. Ăn có một miếng thức ăn như vậy mà cũng no, không giống như ta vẫn còn đói.”
Lâm Bắc Phàm ghen tị nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT