Ba ngày sau Lâm Bắc Phàm đến bệnh viện.
Nhìn cả người Tiêu Thần lại bị bao bọc như xác ướp không thiết sống, hắn ta an ủi:
“Lão đệ, hãy nghĩ thoáng một chút. Ít nhất thì mạng này cũng được cứu rồi. Còn sống là còn có tất cả!’
“Ngươi bảo ta làm sao nghĩ thoáng đây?”
Tiêu Thần trên mặt tràn đầy suy sụp:
“Đang định xuất viện lại bị rơi xuống một cái hố sâu. Vết thương cũ tái phát còn bị gãy chân, vết thương này trong vòng nửa năm sẽ không lành lại. Thân thể sao mà cứ bị thương lặp đi lặp lại vậy không biết, sao mạng của ta lại khổ như vậy chứ?”
Giờ khắc này Tiêu Thần thực sự suy sụp. Hắn ta tái sinh đã hơn nửa năm nhưng vẫn nằm trong bệnh viện suốt thời gian qua. Nhìn đại cừu nhân ngạo nghễ trước mắt, thấy hắn ta sống càng ngày càng thoải mái dễ chịu, thấy hắn ta cùng vị hôn thê của mình ngày ngày khanh khanh ta ta… Mà hắn ta thì không thể làm được gì cả, có biết hắn ta đau khổ tới cỡ nào hay không? Cuối cùng sau khi đợi vết thương lành hẳn, hắn ta đã nghĩ rằng mình sắp quật khởi thì ông trời tát một cái làm hắn ta trở về nguyên hình. Hắn tủi thân rớt nước mắt. Chẳng lẽ ông trời cho ta tái sinh để hành hạ ta sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT