Cuối cùng Diệp Tinh Thần cũng chạy ra khỏi văn phòng. Thấy Ngô Ca đi về phía hành lang, Diệp Tinh Thần suy nghĩ một chút bèn đi theo, hai người cách nhau một khoảng.
Ngô Ca nhìn đối phương một cái rồi nói: “Diệp tiên sinh, hoan nghênh trở về!”
Diệp Tinh Thần hờ hững trả lời một câu: “Cảm ơn! Ngô tiên sinh, cũng rất hoan nghênh ngươi trở lại! Không phải là ngươi…Sao thương thế chưa lành hẳn đã xuất viện? Không nằm trong bệnh viện lâu một chút?”
Vừa rồi hắn muốn hỏi, ngươi đường đường là một kẻ trộm mộ, không đi trộm mộ mà chạy tới đây làm gì? Nhưng lại nghĩ nếu hỏi ra những lời như vậy thì có thể sẽ làm bại lộ bản thân. Sao mình biết hắn là kẻ trộm mộ? Điều này rõ ràng là rất vô lý. Vì vậy hắn ta tạm thời sửa miệng.
“Lâm tổng đối với ta ân trọng như núi, cho ta cơ hội nổi bật nên ta khẩn cấp trở về để báo đáp hắn!” Ngô Ca nói.
Diệp Tinh Thần thầm hừ một tiếng, thật là một con chó già trung thành!
“Còn ngươi thì sao? Sao Diệp tiên sinh ngươi quay lại?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play