Trong hoàng cung, Thành Võ Hoàng ngồi ở thượng thư phòng, so với Chu Diên Thiên thì vẻ mặt Thành Võ Hoàng lại rầu rĩ hơn. Đại binh nước Đương Vân xâm phạm, Quách Thiên Tín vội dâng tấu, không còn cách nào nào đến kinh thành trước để cứu giá. Bên cạnh đó, Quách Thiên Tín dùng bồ câu đưa thư đến, trong đó có đề cử hai vạn người Thục Thiên Phủ của ông ấy. Đừng nhìn nhân mã chi đội kia không nhiều là mấy, song đó là tinh nhuệ của đại doanh Trấn Nam, hơn nữa còn do tướng giỏi Văn Nhữ Hải của Quách Thiên Tín tự mình thống lĩnh. Quách Thiên Tín tin tưởng hai vạn người này đủ để ngăn chặn mấy vạn nhân mã của Chu Diên Thiên, đến lúc đó trong ngoài kinh thành cùng quyết chiến, có lẽ sẽ giải vây được cho kinh thành.
Thành Võ Hoàng hiểu Quách Thiên Tín làm thế là do bất đắc dĩ, một khi Quách Thiên Tín lĩnh quân hồi kinh, Nam Cương lập tức rơi vào tay giặc. Nước Đương Vân sẽ không thoả mãn với Nam Cương, bọn họ chắc chắn sẽ thừa dịp mà vào, cùng với Chu Diên Thiên tạo nên thế gọng kìm cả trước lẫn sau đối với đại doanh Trấn Nam.
Ngoại trừ chi binh mã kia của Thục Thiên thành, Thành Võ Hoàng không còn binh mã có thể điều động. Cũng may Vệ Triển truyền đến tin vui, nói tiểu tử Chu Thiên Giáng này giả truyền thánh chỉ, tiếp quản binh quyền không nói, còn chiếm luôn Trung Đô phủ, trước mắt đang bao vây Thục Thiên thành.
Thành Võ Hoàng mừng rỡ, thánh chỉ giả truyền này quá tốt. Không ngờ đại quân Chu Diên Thiên chưa tới kinh thành thì đã ra tay trước, nếu là những tướng quân khác thì chắc chắn không dám có hành động đáng diệt cửu tộc này. Nếu Chu Thiên Giáng đã động thủ, Thành Võ Hoàng dứt khoát thử ra tay lần nữa, bảo Vệ Triển truyền lệnh cho Chu Thiên Giáng hoả tốc hồi kinh cứu giá.
Mặc dù có chút hy vọng đó, nhưng Thành Võ Hoàng vẫn chưa đặt hết mọi chuyện lên người Chu Thiên Giáng, y hạ lệnh Binh Bộ Thượng Thư Lý Hồng chiêu mộ binh toàn thành. Một khi không giữ được kinh thành, Thành Võ Hoàng chuẩn bị mở một đường máu, từ bỏ thủ kinh thành xuôi nam chạy tránh nạn.
Vệ Triển chợt vọt tới, vội vã vào trong thượng thư phòng: - Bệ hạ, đại hỉ rồi, tiểu tử Chu Thiên Giáng truyền đến mật báo. Dứt lời, Vệ Triển đưa tới mật hàm Niêm Can Xử Chu Tước Sứ lấy được.
Thành Võ Hoàng sửng sốt, khẩn trương đọc cẩn thận. Vừa thấy giọng điệu ngạo mạn của Chu Thiên Giáng, Thành Võ Hoàng chẳng những không cảm thấy tiểu tử này ngông cuồng, ngược lại long nhan cực kỳ vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT