“Ngươi cách xa ta một chút.” Chu thị thấy Liên Thủ Nghĩa tới trước mặt liền ngẩng đầu nhìn ông ta, rồi vẩy đồ ướt trong tay, làm nước văng tung tóe.
Liên Thủ Nghĩa đành lui về sau một bước.
“Không phải ngươi thấy rồi à?” Chu thị hừ lạnh một tiếng, nói: “Hai con mắt của vợ chồng ngươi không phải vừa vào đã ngó khắp cả sao, còn kém không lật tủ lên thôi. Trong phòng này chẳng có thêm cái gì, ngươi không nhìn ra sao?”
Quy củ của nhà cũ Liên gia, lễ vật người khác đưa tới đều phải bày ở ngăn tủ chỗ mọi người dễ chú ý. Phàm có người đến thăm nhà đều có thể nhìn thấy, họ nhất định sẽ hỏi lễ vật từ đâu tới, lúc này Liên lão gia tử mới giải thích rõ ràng.
Trên ngăn tủ bày càng nhiều lễ vật, lễ càng dày, lại càng chứng tỏ nhân duyên của gia đình này tốt, được người khác yêu mến và tôn kính. Mà ở nhà cũ, đưa lễ vật tới dĩ nhiên là cho Liên lão gia tử và Chu thị. Lễ vật càng nhiều thì nói lên đôi vợ chồng này sống thành công, được hậu sinh, vãn bối hiếu kính và kính yêu.
Bởi vì điều kiện sinh hoạt bình thường của nông gia có hạn, nhân tình lui tới tặng lễ cũng không nhiều, cũng không có lễ dày. Mà lễ vật càng nhiều, càng dày, thì càng nói rõ gia đình này lui tới với những người không tầm thường.
Lễ vật càng nhiều, càng dày, đương nhiên lại càng được bà con hàng xóm hâm mộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play