Chu thị quá mất mặt cho nên không xuống đài được, đành phải giả bộ bất tỉnh ngã xuống để có người tiến lên dỗ bà như bảo bối, hoặc là đem bà mang đi rời khỏi phòng này cũng được, miễn sao có thể thoát khỏi tình cảnh lúng túng này. Nhưng Liên Lan Nhi còn muốn cầu Liên Mạn Nhi hỗ trợ, nàng đâu dễ dàng tán thành rời đi. Nếu như đơn giản rời đi như vậy, hôm nay chẳng phải đã đi một chuyến không công sao. Nếu đợi lát nữa quay trở lại, Liên Mạn Nhi chưa chắc sẽ chịu cho nàng vào cửa.
Làm mẹ con nhiều năm như vậy, Liên Lan Nhi biết rất rõ Chu thị, bởi vậy nàng không cho là Chu thị có chuyện gì. Hơn nữa, cho dù Chu thị có xảy ra chuyện cũng không trọng yếu bằng trượng phu và nhi tử của nàng.
Liên Lan Nhi và Chu thị giống nhau từ trong xương tủy, đặc biệt có thể phân chia gần xa, hơn nữa tuyệt đối không có chuyện mềm lòng.
Không có Chu thị, Liên Lan Nhi cũng không bị ảnh hưởng quá lớn. Nhưng nếu như trượng phu và nhi tử của nàng có gì sơ xuất, thì đời này của nàng cũng coi như xong.
Đương nhiên, đây cũng không phải là nói Liên Lan Nhi hy vọng Chu thị gặp chuyện không may. Chỉ là giữa Chu thị, trượng phu và nhi tử của mình, chung quy dù sao nàng cũng không chút do dự lựa chọn hai người kia.
Liên Mạn Nhi cũng không thèm đi để ý nghe xem Liên Lan Nhi nói gì, ánh mắt nàng rơi trên người Chu thị. Chu thị nửa nằm tại đó, mắt nhắm nghiền, sắc mặt tái xanh. Số phận đôi khi có phương thức kỳ diệu biểu hiện sự công bình của nó. Có thể báo ứng của Chu thị không nhất thiết là Liên Thủ Tín vĩnh viễn không hiếu thuận bà nữa, mà là những người thân bà coi trọng, sủng ái từng người một ruồng bỏ bà.
“…..cô há mồm hèn hạ, cô có tâm hồ đồ xảo trá mê muội, cô hiện tại biết sai rồi, sau này cũng không dám nữa. Cô xin thề, nếu cô lại theo lão thái thái nói hưu nói vượn thì để cho miệng cô từ từ thối rữa….cô….cô lấy Kim Tỏa và cha hắn ra thề…Vợ lão Tứ, Mạn Nhi, van cầu các người, không nhìn mặt tăng thì cũng xem mặt phật a, cầu các người dang tay cứu vớt, so với ta chạy gãy chân để nhờ cậy đều mạnh hơn nhiều.” Liên Lan Nhi nói một hồi, thấy Trương thị, Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi cũng không để ý tới nàng, nàng càng thêm sốt ruột, dứt khoát quỳ gối nhận sai, thề nói sau này không dám… xúi giục Chu thị nháo loạn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play