Người tiến vào đúng là Nhị Lang, trong n.g.ự.c của hắn ôm Nhị Nữu Nữu.
Ở thời đại này, loại sự tình bế hài tử hoàn toàn đều do phụ nữ làm. Lại có tục ngữ viết ôm tôn không ôm tử (ôm cháu không ôm con). Cho nên, thậm chí có nam nhân cả đời chưa từng ôm qua con của mình.
Mà ở Liên gia, bắt nguồn từ Liên lão gia, đều hoàn mỹ thi hành cái tín điều (điều đặt ra để tin theo) này. Có điều, ở phương diện này, Liên Thủ Tín lại không giống như vậy. Bản thân Liên Mạn Nhi cũng không nhớ rõ, chỉ là nghe Trương thị kể lại. Thì ra khi còn ở nhà cũ, chỉ cần là ở trong phòng mình Tây sương phòng, nơi đám người Chu thị không nhìn thấy, bình thường Liên Thủ Tín cũng sẽ giúp đỡ Trương thị chăm sóc mấy đứa nhỏ như ôm chơi đùa hoặc là dỗ ngủ, những việc này Liên Thủ Tín đều đã làm qua.
Bây giờ ở nhà cũ Liên gia, Nhị Nữu Nữu không có mẹ ruột, bình thường đều là Hà thị và Liên Nha Nhi chăm sóc. Nhị Lang chỉ phụ trách làm việc lao động, vì cả nhà, cũng vì kiếm chén cơm manh áo cho Nhị Nữu Nữu. Liên Mạn Nhi cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua Nhị Lang ôm Nhị Nữu Nữu lần nào, có lẽ là vừa ôm dỗ Nhị Nữu Nữu.
Bây giờ nhìn Nhị Lang ôm Nhị Nữu Nữu từ bên ngoài đi vào, Liên Mạn Nhi đương nhiên cảm thấy kinh ngạc.
Những người khác cũng như vậy.
Mà Nhị Lang tựa hồ cũng kinh hãi, hơn nữa sắc mặt bỗng chốc biến đỏ. Là bởi vì ôm con của mình cho nên ngượng ngùng sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play