“Không phải, không phải đâu!” Liên lão gia vội vàng khoát tay nói, “Cha chỉ là vô tình đi tới nơi này nên tùy tiện nhìn một chút.”
“Ai u, lão gia, ông vừa nói là muốn mua gỗ nha!” chủ sạp gỗ nói, “Người còn nói, lão nhân người nhìn trúng hai phiến này, bây giờ ông không tranh thủ mua, chờ một hồi ông đi dạo xong quay lại đây, khẳng định gỗ đã bị người khác mua mất rồi. Có lẽ ông không biết, ở cả cái chợ phiên trấn Thanh Dương này, cho dù là huyện thành đi chăng nữa, cũng không có phiến gỗ nào tốt hơn đâu.”
Ánh mắt Liên lão gia không tự chủ lại rơi xuống khối gỗ sau lưng chủ sạp, trên mặt lộ ra thần sắc do dự.
Liên Thủ Tín cũng không phải người ngốc, vừa rồi Liên lão gia phủ nhận thái quá như vậy, hiện tại lại lộ ra vẻ mặt đó, hắn tự nhiên cũng đoán được chân tướng sự việc như thế nào.
“Cha, cha muốn mua gỗ thế nào, dự định dùng để làm gì vậy?” Liên Thủ Tín hỏi Liên lão gia.
“Cũng không có gì.” Liên lão gia nghĩ một đằng nói một nẻo.
Chủ sạp kia cũng hết sức cơ trí, liền đến bên cạnh hai người, chỉ vào hai phiến gỗ cho Liên Thủ Tín nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT