Trong lòng Liên Mạn Nhi liền nghi hoặc, xảy ra chuyện lớn như vậy sao không thấy Anh Tử đến xem? Tuy Liên lão gia tử cùng Chu thị đều không tới nhưng không giống. Hai ông bà là trưởng bối, hơn nữa Liên lão gia tử vẫn còn ốm, còn Chu thị vốn là nữ nhân nội viện rất ít khi chịu xuất đầu lộ diện. Như lần trước Liên Thủ Lễ thiếu chút nữa mất mạng bà cũng chỉ đi ra tới cửa phòng, còn chưa bước qua đến cửa lớn nhà cũ đâu.
Hai ông bà không đến hiện trường còn một lý do nữa là ở nhà trông hai đứa nhỏ Đại Nữu Nữu và Nhị Nữu Nữu, bọn chúng còn nhỏ, không thể mang tới hiện trường, cũng không thể bỏ mặc chúng ở nhà một mình được. Còn Anh Tử, vô luận là như thế nào đều không có lý do gì không đến xem.
Liên Thủ Tín liền hỏi: “Anh Tử kia đâu?”
Thân phận Anh Tử khiến người ta thập phần lúng túng không biết nên xưng hô như thế nào. Sau đó mọi người nhất trí vẫn dùng cách xưng hô như lúc trước.
Mà Liên Đóa Nhi cũng gọi thẳng tên Anh Tử, một cách tự nhiên, thuận miệng, rõ ràng là bình thường cũng đều gọi như vậy. Liên Mạn Nhi thầm nghĩ, hộ nông dân người nào phất lên muốn học theo nhà giàu nạp thiếp cũng cố gắng đem quy củ nhà giàu học hết chứ đâu như nhà này. Bình thường như vậy, Liên Đóa Nhi lẽ ra phải gọi Anh Tử là di nương a.
Không chỉ thể hiện chuyện quy củ, Liên Đóa Nhi gọi Anh Tử như vậy cũng có thể thấy rõ thái độ của Cổ thị với Anh Tử. Giống như lúc chưa ở riêng trong ba người Cổ thị, Liên Hoa Nhi, Liên Đóa Nhi thì Cổ thị và Liên Hoa Nhi vẫn giỏi che dấu, chỉ có Liên Đóa Nhi là không giỏi kiềm chế, nên có thể nhìn thái độ Liên Đóa Nhi liền hiểu rõ thái độ của ba mẹ con nhà này.
Liên Mạn Nhi liền hỏi: “Là Anh Tử cùng mẹ Đóa Nhi tới gánh nước hay sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT