Người một nhà thương lượng tốt rồi, Liên Mạn Nhi cố ý chuẩn bị vài món điểm tâm ngọt để trong hộp đựng thức ăn rồi cả nhà đi về hướng nhà cũ .
Các nàng đã sớm ở riêng, hiện tại lại ở xa, hơn nữa còn có ân oán chồng chất với người nhà cũ. Nhưng mỗi mồng một, mười lăm hàng tháng, người một nhà đều bớt chút thời gian đến khu nhà cũ vấn an Liên lão gia tử và Chu thị, mưa gió không ngừng. Hộ nông dân không có quy củ như thế. Các nàng làm như vậy, ở tại mười tám dặm quanh thôn nhất thời được truyền tụng thành giai thoại.
Tất cả mọi người nói cả nhà Liên Thủ Tín là nhà phúc hậu, làm người làm việc biết điều, không trách được hài tử nhà người ta lại có tiền đồ như thế, nên người ta mới có thể được cổng chào ngự tứ, có thể có cuộc sống náo nhiệt như bây giờ. Còn nói Liên lão gia tử và Chu thị có nhi tử và con dâu như Liên Thủ Tín và Trương thị, lại có mấy tôn nhi cháu gái như Ngũ Lang, Mạn Nhi thì là người có phúc hạng nhất đấy.
Đấy là trước mặt, nhưng sau lưng, rất nhiều người còn có thể thêm vào vài câu.
“Lão gia tử, lão thái thái có phúc mà không biết hưởng a, hai người đều chỉ nhiệt tình, tâm hướng về hai người nhi tử kia.”
Đi tới cửa nhà cũ, chỉ thấy cửa lớn đang đóng. Từ lúc người nhà cũ trở về từ Thái Thương thì vẫn luôn duy trì trạng thái như vậy. Mà đứng ở ngoài cửa lớn, người một nhà chỉ nghe thấy từ trong viện truyền tới tiếng mắng của Chu thị.
“Xem ra lão gia tử thật sự không có chuyện gì rồi.” Trương thị liền nói, “Nghe lão thái thái mắng này, trung khí mười phần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play